Cristiano Ronaldo, khát vọng cũng là một loại thiên phú?
9 năm trước tại nước Pháp, người ta lần đầu tiên chứng kiến Ronaldo nâng một chiếc cúp danh giá cùng đội tuyển Bồ Đào Nha. Một kỳ Euro thành công vượt ngoài kỳ vọng của người Bồ.
Những giọt nước mắt hạnh phúc, cảm xúc tuôn trào không chỉ với CR7 mà còn với hàng triệu con tim yêu quý tiền đạo người Bồ Đào Nha.
Ở cái tuổi 31 ấy, cuối cùng thì Cris gần như đã có tất cả: từ Quả Bóng Vàng, UEFA Champions League đến một danh hiệu lớn với tuyển quốc gia… Gần như chẳng thiếu gì nữa – chỉ trừ World Cup. Nhưng với nhiều người, có lẽ từng ấy đã đủ để hài lòng, để bắt đầu tính đến chuyện giải nghệ.
Rồi 9 năm sau, người ta thấy người đàn ông 40 tuổi ấy vẫn khoác chiếc áo màu bã trầu, vẫn là thủ lĩnh, chạy trên sân gần 90 phút với quyết tâm mà những gã đôi mươi phải có. Hẳn không ít người bất ngờ khi nhìn thấy CR7 hết lần này đến lần khác lui về hỗ trợ phòng ngự và đoạt bóng thành công.
Và pha ghi bàn gỡ hòa ở phút 63 của trận đấu – hẳn mọi người đều mong chờ một cú “Siuuuu” bùng nổ như thường lệ. Nhưng lạ lùng thay, một “ông già” 40 tuổi – người có tuổi nghề vừa bằng tuổi đời người vừa kiến tạo cho mình – sau khi ghi bàn gỡ hòa ở một trận chung kết, lại chạy vào ôm quả bóng, đặt lên chấm giao bóng để đưa trận đấu tiếp tục nhanh nhất có thể.
Gì vậy? Anh khát khao chiến thắng đến như vậy cơ à, Cristiano?
Rồi bất ngờ thay, người ta lại được chứng kiến những điều quen thuộc tại Pháp như 9 năm trước: Ronaldo gặp vấn đề thể trạng, không thể tiếp tục thi đấu. Quen đúng không? Rồi khi một người vào sân từ ghế dự bị chốt hạ trận đấu, người ta lại thấy Ronaldo khóc – những giọt nước mắt hạnh phúc một lần nữa rơi.
Rất nhiều người có lẽ từng mong muốn Ronaldo dừng lại, không cần đặt nặng trách nhiệm, biết đủ, chịu nghỉ ngơi ở cái tuổi mà nhiều cựu cầu thủ cùng thời đã chuyển sang làm công tác huấn luyện. À, nhưng nếu như vậy – nếu không kiên trì đến mức cố chấp, nếu không khát khao mãnh liệt đến như thế – có thể chúng ta đã không còn được chứng kiến CR7 của hiện tại. Chúng ta đã không được thấy huyền thoại người Bồ Đào Nha thêm một lần nữa nâng cúp cùng đội tuyển quốc gia.
Gần 10 năm kể từ khi anh giành được gần như mọi thứ, hơn 20 năm kể từ khi CR7 được chơi những trận đấu đầu tiên. Rất nhiều người trong chúng ta đã sinh ra, đã mơ mộng đủ thứ rồi cũng bị lãng quên đâu đó trong dòng chảy thời gian. “Ông già” này thì khác – lão hình như vẫn chưa tìm được lý do gì để từ bỏ. Lão có vẻ chẳng quan tâm điều gì khác ngoài ước mơ và khát vọng chinh phục của bản thân.
Sau tất cả, có vẻ người hâm mộ sẽ thực sự được xem tiếp một kỳ World Cup nữa có Ronaldo. Đôi chân đã chậm đi rất nhiều, cơ thể cũng không còn nghe lời như trước nữa, nhưng nhiệt huyết, khát khao thì vẫn còn đó – không hề thay đổi. Và chẳng phải, chính ý chí ấy mới là điều quyết định nhất đưa Ronaldo đến sự vĩ đại hôm nay hay sao?
Xem ngay Vaoroi TV để cập nhật ngay những trận đấu hay, đăng ký tài khoản để nhận các phần thưởng giá trị
Bình Luận